Trong cuộc sống có những điều ước giản dị và mộc mạc sẽ vẫn trở thành hiện thực như một món quà đặc biệt từ những tấm lòng nhân ái gửi tới Peppô: Thùng quà không người gửi.
Beppô tám tuổi. Bòn nhặt từng xu và mua một bong bóng.
Trong khi các bạn cùng lứa tuổi ở lớp học, cậu lên đồi thả quả bong bóng có kèm theo một bức thơ nó nắn nót mãi: “Chúa ơi, nhà con nghèo lắm. Anh em con sáu đứa phải ngủ tại hai cái giường. Con không xin gì cho con, chỉ xin Chúa cho đứa em sắp sinh một ít quần áo và tã lót, dùng rồi cũng được. Tên con là Beppô, số nhà … đường … làng Acôlê miền Nam nước Y”.
Beppô chờ đợi trong hồi hộp nhưng luôn cầu xin và hy vọng. Một buổi trưa, Beppô từ nơi cậu thả quả bong bóng về và nghe cha nói: “Có thể anh lầm lẫn với ai đấy”. Người đang chuyện trò với cha của Beppô là nhân viên bưu điện đáp: “Tên và địa chỉ là của nhà ông, thùng hàng này không gởi cho ông thì còn cho ai vào đây ?”. Bất chợt Beppô xin : “Bố cứ mở ra xem sao” … thùng hàng chứa toàn đồ cho bé sơ sinh. Beppô rất vui, nhưng cậu vui hơn vì thùng hàng không có địa chỉ và tên của người gửi, nên không thể gởi trả lại. Chạy ra chỗ thả bong bóng, Beppô nhìn lên trời và thì thầm: “Con cám ơn Chúa”.