Câu chuyện tuần 34 – Con vẹt xanh

Anh chị thân mến! Một câu chuyện Trung Quốc em muốn gửi đến anh chị về niềm nhớ mong của người mẹ dành cho người con đi làm xa nhà. Chúng ta làm nhiều cách để cha mẹ đỡ buồn, nhưng điều đơn giản nhất là: Hãy luôn bên cạnh cha mẹ khi có thể!

Lưu Tư Kinh, là con trai duy nhất của bà mẹ quả phụ nghèo sống ở miền quê thưa người, xa lắc. Anh quyết chí lên thành phố mưu cầu tiến thân để sống tốt và giúp được mẹ già nơi quê nhà. Công việc và những lo toan chẳng bao giờ dứt… Lòng đầy nhớ thương, nhưng chẳng về mà thăm mẹ cho được, dù tháng nào anh cũng dành tiền gửi đều đặn về cho bà… Nhưng có lần trong thư mẹ anh gửi: Con trai ơi… đã quên mẹ rồi sao… Anh đọc thư mà nước mắt lã chã.

Rồi anh cũng đã tạm thu xếp mọi việc về quê thăm mẹ. Lòng tràn ngập hân hoan… Mẹ con lâu ngày gặp lại mừng mừng tủi tủi khôn xiết. Sờ nắn bờ vai con, người mẹ rưng rưng: Con ơi, mẹ nhớ con lắm…! Anh ôm lấy người mẹ dường như héo mòn đi qua năm tháng mà nhòa lệ: Mẹ ơi, con nhớ mẹ lắm…! Lần này con về mang cho mẹ con vẹt xanh mua đắt tiền lắm, con nuôi dạy nó đã lâu… Khi con đi xa nó sẽ ở nhà bầu bạn với mẹ cho đỡ cô quạnh và mẹ cũng thấy con bên cạnh hàng ngày. Mẹ nghe chỉ bảo: Con tốn tiền đến vậy thật không thỏa đáng. Mẹ chỉ muốn thấy con hàng ngày… Anh bảo: Mẹ hãy kiên tâm, đến khi con tích lũy đủ tiền sẽ đón mẹ đi cùng.

Ở nhà được vài ngày, Lưu Tư Kinh chia tay mẹ lên đường trở lại thành phố, lại lao vào làm ăn, phấn đấu. Mẹ già ở nhà một bóng. Con vẹt xanh bên cạnh bà, thỉnh thoảng nó lại cất tiếng: Mẹ ơi, con Lưu Tư Kinh đây, con nhớ mẹ lắm… Mẹ ơi, mẹ vất vả quá, nghỉ tay một chút đi mẹ… Mẹ ơi mẹ khỏe mạnh nhé…Bà cảm thấy vui vẻ và ấm lòng hơn rất nhiều. Bà thương quý con vẹt xanh vô cùng, tắm rửa, chăm sóc cho nó, trò chuyện hàng ngày như với con trai mình vậy.

Một năm, bà bị trọng bệnh, sau thời gian ngắn đã qua đời. Hàng xóm đã làm đám cho bà và tìm cách báo cho anh biết. Hẫng hụt, đau khổ, Lưu Tư Kinh dứt bỏ mọi công việc, ngay lập tức lên tàu xe trở về… Căn nhà trống không, vẫn còn mùi hương khói. Lọ tro của mẹ được đặt trên bàn hướng chính giữa. Anh nức nở thương xót mẹ và ân hận vô cùng đã không về chăm sóc và đưa được mẹ đến nơi an nghỉ cuối cùng.

Mệt mỏi và suy sụp, anh ôm tấm ảnh mẹ vào lòng thiếp đi lúc nào không biết. Anh mơ thấy mẹ hiền đang ngôi khâu vá bên anh, mỉm cười, quạt cho anh ngủ, thoang thoảng bên tai anh tiếng nói: Con ơi, mẹ nhớ con lắm… Anh sung sướng muốn nhào vào ôm lấy mẹ!

Choàng tỉnh, không có ai xung quanh cả, nhưng tiếng nói : Con ơi, con có khỏe không… Mẹ nhớ con lắm… vẫn từ như rất gần đấy vọng đến… Anh đi nhẹ gần đến ban công sát vườn. Tiếng nói phát ra từ đó. Dưới ánh nắng hoàng hôn cuối cùng chiếu qua kẽ lá, anh nhận ra con vẹt xanh đang đậu trên cành cây! Anh đỡ nó lên tay, nó lại hót : Con ơi, con khỏe không? Mẹ nhớ con lắm… Con vẹt đã gầy và tả tơi đi quá nhiều. Lưu Tư Kinh ôm con vẹt vào ngực mình nức nở: Mẹ ơi, con thương nhớ mẹ vô cùng…

Mẹ anh trước khi qua đời đã mở lồng thả vẹt xanh ra. Nhưng nó đã sống bầu bạn bên cạnh bà bao ngày, dường như thấu được tình cảm của bà mà không bay đi, vẫn ở lại căn nhà nghèo trống trải này như đợi Lưu Tư Kinh trở về mà nhắn nhủ lời yêu thương của bà với anh ấy…

Thu Hương st

20 thoughts on “Câu chuyện tuần 34 – Con vẹt xanh

  1. Phong Nguyen says:

    Giá trị sống luôn quanh quẩn xung quanh ta. Để tồn tại có rất nhiều giá trị sống, Nhưng để sống có giá trị thật không dễ dàng chút nào!

    • nguyen van trung says:

      NHẬN XÉT:
      Con bỏ mẹ một mình, lên thành phố mưu cầu danh lợi. Chừng nào thành đạt rồi sẽ mang mẹ đi cùng.Thành đạt ở đây đồng nghĩa với giàu sang, phú quí.
      Lưu Tư Kinh đã nhầm lẫn hạnh phúc là giàu sang. Hơn nữa lòng tham không đáy .Cứ mải mê làm giàu không có chỗ dừng…Đến khi mẹ mất, mới hối hận vì mê làm giàu mà quên mẹ lúc nào cũng mong con , được đoàn tụ với con là hạnh phúc giản đơn của mẹ.
      Thường thì những người thành đạt lại chết thảm vì bệnh tật .Steve Jobs ( 1955-2011 ) thiên tài về công nghệ thông tin, rất giàu ,chết vì ung thư tiền liệt tuyến.Richard Teo (1972-2012) BS giải phẫu thẩm mĩ, tiền vô như nước, chết vì ung thư phổi năm 4o tuổi. Luận sư Osho (1931- 1990 )kiếm được vô số tiền nhờ tài hùng biện , rao giảng thiền , triết lí hạnh phúc. 10 năm cuối đời, ông mang các bệnh như: huyết áp cao, tiểu đường loại 2, đau cơ, hội chứng mệt mỏi, thường xuyên uống Valium.
      Thành đạt rồi, họ không sống lâu để hưởng sự giàu sang phú quí.
      Những người tài giỏi này không biết nguyên nhân bệnh tật giáng lên đầu họ.Ohsawa nói:Tất cả tai họa, bệnh tật, đau khổ…do không biết gì về Trật tự Vũ Trụ. Tuân theo qui luật thì tồn tại , hạnh phúc.Vi phạm thì đau khổ và tiêu vong.
      Thực phẩm có tính âm dương.Nó tác dụng mạnh mẽ tới thể xác và tinh thần con người. Thức ăn và cách ăn sẽ làm cho con người mạnh khỏe hay ốm đau, thông minh hay ngu đần, từ bi hỉ xã hay tham sân si…
      Thông điệp của các bậc hiền nhân: hãy sống đơn giản,điều độ, tránh dư thừa, sống nghèo, đừng ham mê vật chất, đừng ham làm giàu.Nếu giàu thì ăn uống đạm bạc, tiền dư thừa đem cứu giúp người nghèo.
      Tham khảo:
      NHỮNG LỜI TRĂN TRỐI ĐÁNG SUY NGẪM CỦA BÁC SĨ RICHARD TEO
      18/03/2013 12:04 Chiều
      http://www.nguonhyvong.com/tin-lanh/loi-chung/2801-bac-s-richard-teo.html

      26/3/14 nvt

  2. Quang Nguyen Van says:

    Câu chuyện thật xúc động! Rất cảm ơn bạn trong thời gian qua đã gửi đến những câu chuyện thật hay và ý nghĩa. Hạnh phúc đôi khi là những điều bình dị và gần gủi nhất xung quanh ta!

  3. phuong.vhdb says:

    Thật xúc động khi đọc những câu chuyện như thế này, Tôi cũng xin được gửi gắm một lời mà các Thầy vẫn khuyên là: ” Những ai còn mẹ xin đừng để mẹ khóc, đừng để buồn lên mắt mẹ nghe con”

  4. Phuongnguyen says:

    Cảm ơn bạn rất nhiều rất ý nghĩa bạn ạ. Chúc bạn mọi sự thành công.

  5. Đỗ Thị Như Hoa says:

    Câu chuyện của bạn thât ý nghĩa. Thế mới biết tình mẫu tử thật bao la. Cảm ơn bạn nhiều!

  6. Hồng says:

    Cảm ơn bạn rất nhiều với bài viết thật ý nghĩa. “Sống là cho đâu chỉ để riêng mình”. Ơn nghĩa sinh thành không gì bù đắp được, luôn bám mọi người trong suốt giai đoạn sau của cuộc đời.

  7. Trần gia Chính says:

    Đọc câu chuyện tích xưa,có những điều dường như đơn giản,nhưng mình chưa làm được.Đừng chần chừ..ngày mai

  8. Man Le says:

    Con nguoi ta kho the do ! Vi cuoc song phai muu sinh roi cung vi cuoc song ma xa nhau. do la dieu ko ai muon!

Leave a Reply

Đánh giá*

Your email address will not be published. Required fields are marked *